by ⁕ꕤ MisuCats ꕤ⁕ » Sat May 04, 2019 6:22 pm
- this one is just my native writting for upcomming books
Hiên Tâm khi tỉnh dậy đập vào mắt là chùm đèn lồng rực rỡ hiển lên ánh sáng vàng dịu nhẹ , cậu day day mắt mình từ từ ngồi dậy . Cảm nhận xúc cảm từ chăn gối mềm mịn này , Hiên Tâm từ từ đánh giá căn phòng mình đang nằm ở đây , đưa ra một xác định đây không phải là khu nhà ổ chuột mình ở . Hiên Tâm day day trán mình , cậu không nhớ tại sao mình ở đây , lúc đi ra ngoài bất cẩn tông vào một cái gì đó cứng rồi ngất đi , tỉnh lại thì thấy mình xuất hiện ở đây . Hiện giờ Hiên Tâm thật sự đang rất hoảng loạn nhưng bề ngoài vẫn lãnh tĩnh không biểu cảm , lúc này cánh cửa chợt mở ra , dáng người cao to tóc bạc ngắn mắt đỏ nhàn nhạt liếc qua y , nhìn Hiên Tâm từ trên xuống như xác định gì đó rồi mới cất giọng lên , Hiên Tâm chưa bao giờ nghe được một giọng nói trầm thấp đến như vậy , điều này làm cậu không khỏi nhìn thêm người đàn ông này.
" Anh tỉnh rồi sao? Người không có hề gì đi ? " thấy Hiên Tâm không nói gì chỉ trầm mặc lắc lắc đầu , Vinh Hậu không khỏi nhíu mày trước thái độ người này .
" Anh có đói không? Nếu đói thì cùng đi theo tôi " Hiên Tâm thoạt tính từ chối nhưng bụng lại bất giác vang lên một tiếng , trong lòng hoảng hốt cực kì xấu hổ nhưng vẻ ngoài vẫn bình tĩnh như thường , đương nhiên Vinh Hậu nghe thấy tiếng đó nhưng nhìn người này không có vẻ gì xấu hổ vẫn lãnh tĩnh như vậy , khiến anh không khỏi cảm giác người này thú vị . Thấy Hiên Tâm gật gật đầu Vinh Hậu quay người đi , nếu Vinh Hậu nhìn kĩ thì thấy lúc Hiên Tâm cúi đầu hai lỗ tai đã đỏ ửng lên .
Hiên Tâm đi theo Vinh Hậu ra khu nhà ăn , lúc đi cậu không khỏi cảm thán ngôi nhà này thật sự rất xa hoa nha , kiểu cách đầy sang trọng lấy màu chủ đạo là trắng kem là chủ đạo , chùm đèn lồng tôn lên màu vàng nhạt làm cả phòng cảm giác vừa nhẹ nhàng nhưng quí phái , dải ghế sofa nâu đậm được xếp ngay ngắn , trên bàn vuông coffee còn để ngăn nắp mấy tạp chí và gạt tàn thuốc , nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy trên gạt tàn còn âm ỉ cháy , trong phòng còn bày thêm vài vật trang trí tranh vẽ nghệ thuật , hoặc một vài món bình cổ , phía bên phải góc khá khuất còn có một quầy bar nhỏ , phía sau quầy bar là tủ đựng rượu , bên trong khá nhiều hãng rượu vang năm xưa , có thể nói chủ nhân căn nhà này rất biết thưởng thức , nhìn căn phòng rất sạch sẽ không một tí bụi bẩn , đến nỗi sàn nhà trắng còn có thể ánh lên bóng dáng mờ ảo của cậu nữa .
Vinh Hậu nhìn người đi sau lưng mình , thấy cậu ta mặt không hoảng hốt qui củ đi theo , thật sự khiến anh có cái nhìn khác về người này , đến cửa kính mở ra đi để đi qua sân sau đến nhà ăn , chợp một bóng hồng đốm loé ngang qua người Vinh Hậu , trước khi bị Vinh Hậu chụp được nó nhảy vô lòng Hiên Tâm
" Su su su!!! "
" Su Hoàng?" Hiên Tâm thật sự kinh hỉ không thôi , không ngờ chưa đến một ngày đã gặp lại Su Hoàng , vậy chắc hẳn đây là nhà của nó , nói vậy nhóc kia chắc cũng ở đây đi . Hiên Tâm nghĩ vậy nhưng mắt không dời đi khỏi Su Hoàng tay nhẹ nhàng rờ bộ lông bông của Su Hoàng khiến nó kêu rên đầy thoả mãn.
Trước ánh mắt bất ngờ của Vinh Hậu , Vinh Khôi từ trong nhà bếp chạy ra ôm ngay Hiên Tâm khiến cho cậu bối rối không biết phải làm sao , nhưng trước khi Hiên Tâm nói gì rất nhanh Vinh Khôi đã rời đi cười rạng rỡ giới thiệu nhà mình và anh trai .
" Nha nha nha đây là anh trai em Vinh.. Kỳ a ,anh ấy là người mang anh về ấy , lúc đó thấy anh bất tỉnh mà anh ấy không biết nhà anh nên đành mang về , em cũng không ngờ hai ta lại có duyên đến vậy " nói đến chữ " duyên " Vinh Khôi bất giác nhấn mạnh thêm nhưng Hiên Tâm không để ý tới khiến thằng nhỏ khá hụt hẫng , Vinh Hậu thì thấy buồn cười trước hành vi em mình .
" Cảm ơn anh , Vô Kỳ " Hiên Tâm gật gật đầu với Vinh Khôi rồi quay qua nhìn Vinh Hậu nói lời cảm tạ .
" Không có gì đâu , mà đúng rồi chúng ta còn chưa giới thiệu nữa tôi cũng chưa biết tên anh ." Vinh Hậu cười giọng trầm thấp trả lời , bất giác Hiên Tâm tim đập nhẹ một tí , nhưng mặt vẫn trấn tĩnh lãnh thường .
" Tôi tên là Hiên Tâm .." tạm dừng một lát , Hiên Tâm mặt nghiêm túc nhìn y " rất vui được gặp anh."
Vinh Hậu cười gật đầu coi như chào hỏi với y rồi kéo thằng em mình đi về phía trước " Để cảm tạ anh , không bằng nay để tôi đãi đi , anh thích ăn gì ? "
Hiên Tâm ôm Su Hoàng đi lẽo đẽo theo sau " Tôi ăn sao cũng được .." " Thế anh ăn được đồ Hàn không? " thấy Hiên Tâm một chốc chần chừ nhưng cũng gật đầu , Vinh Hậu nhướn mày lên không nói gì vẫn kéo thằng em cứ quay đầu nhìn đắm đuối Hiên Tâm đi , Hiên Tâm vẫn như trước qui củ theo sau hắn .
Ba người ngồi vào bàn , trên bàn đặc sắc món ăn , màu sắc hương thơm mạnh mẽ bay lên khiến người tứa nước miếng , nhưng Hiên Tâm lại cảm thấy xót xa cho cái dạ dày mình . Thật ra Hiên Tâm không biết ăn cay , cậu rất sợ cay a , nếu ăn vào đảm bảo dạ dày cậu sẽ không trụ được , nhưng ngặc cái nếu từ chối thì Hiên Tâm sợ sẽ mạo phạm đến Vinh Hậu . Mà Vinh Hậu biết Hiên Tâm không ăn được cay chứ , do mặt Hiên Tâm cứ trầm tĩnh như núi sơn khiến anh không khỏi mong muốn chọc người này xem sao , Vinh Hậu cười dịu dàng gắp một vài cái đùi gà cay vào bát y
" Anh thử ăn cái này xem , đây là gà sốt cay , rất ngon nha "
Hiên Tâm nuốt một ngụm nước bọt nhìn dĩa mình tràn đầy món cay , cậu thật sự ăn không nổi nhưng không thể từ chối người ta được , nói lời cảm tạ , mặt không biểu tình qui củ ăn gà cay . Vinh Hậu thấy Hiên Tâm thật sự ăn , nhìn vẻ mặt có chảy khá nhiều mồ hôi nhưng vẫn qui củ ăn cho hết , khiến anh cảm thấy Hiên Tâm này thật thú vị , cho đến khi Hiên Tâm ăn xong hết rồi lau miệng nhìn y , trừ đôi môi khá sưng mắt cũng đo đỏ , khiến Vinh Hậu đột nhiên có cảm xúc muốn bắt nạt y thật ấy . Vinh Hậu cười dịu dàng giọng trầm ấm ôn hoà hỏi thăm
" Có ngon không? "
" Ư-ừm.. thịt mềm , ăn rất được.."
" Vậy sao ? Anh muốn ăn thêm không , bên tôi còn có lẩu cay nữa a "
Hiên Tâm mặt khá đen nhưng vẫn nghiêm chỉnh mặt không đổi sắc gật nhẹ đầu , Vinh Hậu thấy vậy mắt loé lên tia thích thú , kêu lên một phần lẩu cay rồi rót cho Hiên Tâm một tô , bắt đầu ăn . Hiên Tâm nhìn tô lẩu đỏ ửng nóng hừng hực , lòng rơi lệ thật sự , cậu không biết mình có lỗi gì với người này a .. nhưng Hiên Tâm vẫn rất qui củ ăn cho hết đống đồ ăn trong tô không bỏ thừa phần nào , Vinh Hậu gắp nhiêu thì y ăn nhiêu , Vinh Khôi khá bất mãn vì người anh làm bóng đèn chiếm hết ánh sáng chói loá của mình , cực kì không vui mà tàn phá đống đồ ăn mình bất quá Vinh Hậu không để ý tới nó .
Một bữa cơm mà đến một tiếng mới xong , cảm nhận thấy dạ dày ẩn ẩn đau , Hiên Tâm cố chịu đựng tự nhủ lát đi ngang qua nhà thuốc mua thuốc là được , lúc tiễn Vinh Hậu xung phong làm tài xế chở đến nhà cậu . Hiên Tâm bụng đang đau nên cũng đồng ý vì cậu thật sự không đi bộ được , trên xe thấy người bên cạnh mồ hôi đổ càng nhiều, mặt Hiên Tâm cũng tái tái , nói Vinh Hậu không cảm thấy mình có lỗi là nói dối...
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
*✧・゚: *✧・゚:*✧・゚: *✧・゚:*✧・゚: *✧・゚:
Misu Cats/ Đại Miêu
She/her
Asian
Artist/Writter/Bookworm/Gamer
Graphic Designer
Oekaki F2U lineSong *✧・゚: *✧・゚:*✧・゚: *✧・゚:*✧・゚: *✧・゚:
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇
▇